Trong 9 tháng đầu 2025, ngành hàng không đạt tỷ lệ đúng giờ 64,6%.

Theo số liệu từ Cục Hàng không Việt Nam, trong 9 tháng đầu năm 2025, ngành hàng không nội địa đã khai thác 210.341 chuyến bay, trong đó có 135.922 chuyến bay đúng giờ, đạt tỷ lệ 64,6%.
Toàn ngành chỉ ghi nhận 1.380 chuyến bay bị hủy.
Như vậy, chỉ trong 9 tháng đầu năm nay, ngành hàng không ghi nhận hơn 73.000 chuyến bay bị delay.
Cũng theo số liệu từ cơ quan này, hai hãng duy trì được tỉ lệ bay đúng giờ trên 80% là Bamboo Airways và VASCO, lần lượt đạt 82,1% và 81,8%. Tiếp theo là Pacific Airlines có tỉ lệ bay đúng giờ là 78,5% và Vietravel Airlines là 70,6%. Tuy nhiên, cả 4 hãng bay này chiếm tỉ lệ rất thấp trong tổng số các chuyến bay nội địa.
Vietnam Airlines và Vietjet Air có tỉ lệ bay đúng giờ lần lượt là 70% và 55%. Như vậy, tỷ lệ chậm, hủy chuyến của 2 "ông lớn" này lần lượt là 30% và 45%.
Tại buổi thảo luận tổ về Luật Hàng không dân dụng Việt Nam (sửa đổi) vào ngày 22/10, nhiều đại biểu Quốc hội bức xúc cho biết các hãng bay thường xuyên delay, gây ảnh hưởng đến chuyện đi lại và kế hoạch của hành khách, đồng thời đề nghị phải có quy định cụ thể về chuyện bồi thường cho hành khách bị delay, Báo Tuổi Trẻ tường thuật.
Bồi thường chậm, hủy chuyến bay: Các nước quy định ra sao?
Ở châu Âu, cơ chế bảo vệ hành khách thuộc nhóm nghiêm ngặt nhất. Theo Quy định EC 261/2004, nếu chuyến bay bị hủy, chậm đến từ 3 giờ trở lên hoặc bị từ chối vận chuyển do hãng kiểm soát, hành khách có thể được bồi thường 250–600 euro tùy cự ly, kèm hỗ trợ ăn ở và quyền hoàn tiền hoặc đổi hành trình. Các mức 250/400/600 euro lần lượt áp cho chặng dưới 1.500 km; 1.500–3.500 km; và trên 3.500 km, trừ “tình huống bất khả kháng”. Gần đây, khối EU đang thương lượng sửa quy định: ngưỡng chậm có thể tăng lên 4 giờ với chặng ngắn và 6 giờ với đường dài; mức bồi thường dự kiến điều chỉnh lên 300 euro với chặng ngắn và giảm còn 500 euro với đường dài. Quyết định này mới ở bước đồng thuận giữa các nước thành viên và còn chờ Nghị viện châu Âu thông qua, theo Financial Times và The Guardian.
Vương quốc Anh sau Brexit vẫn áp dụng cơ chế tương tự (thường gọi là UK261), với nguyên tắc bồi thường khi hãng chịu trách nhiệm và miễn trừ “tình huống bất thường”, theo Cơ quan Hàng không Dân dụng Anh (CAA).
Tại Mỹ, luật liên bang chưa buộc hãng trả “tiền bồi thường” do chậm chuyến, nhưng Bộ Giao thông (DOT) đã ban hành quy định mới yêu cầu hoàn tiền tự động bằng tiền mặt khi chuyến bay bị hủy hoặc “chậm đáng kể” và khi dịch vụ đã trả phí không được cung cấp; chuẩn chung áp cho bay đến, đi, hoặc nội địa Mỹ, theo DOT và thông tin báo chí của DOT.
Canada áp dụng Air Passenger Protection Regulations (APPR) với khung bồi thường theo kích cỡ hãng và độ trễ đến: hãng lớn trả 400–1.000 CAD, hãng nhỏ 125–500 CAD, khi sự cố nằm trong kiểm soát của hãng và không vì an toàn.
Brazil ưu tiên “trợ giúp vật chất” theo thời gian chờ (thông tin, đồ uống, bữa ăn, chỗ ở) và quyền hoàn tiền/đổi hành trình theo; bồi thường thiệt hại có thể yêu cầu theo Bộ luật Bảo vệ Người tiêu dùng khi hãng không đáp ứng nghĩa vụ.
Ấn Độ quy định bồi thường theo tình huống: nếu hủy trong vòng dưới 24 giờ trước giờ bay, hãng phải hoàn vé và trả thêm tối đa 5.000–10.000 INR; từ chối vận chuyển có khung đến 20.000 INR theo điều kiện, thông cáo Bộ Thông tin Báo chí Ấn Độ (PIB).
Trung Quốc yêu cầu hãng cung cấp suất ăn và nơi ở khi chậm, hủy tại sân bay khởi hành do các nguyên nhân nhất định; quy định tập trung vào nghĩa vụ hỗ trợ thay vì tiền bồi thường cố định.
Australia chưa có khung bồi thường tiền mặt bắt buộc trên toàn quốc; quyền lợi chủ yếu dựa trên Luật Người tiêu dùng Úc và chính sách từng hãng, gồm hoàn tiền, đổi hành trình hoặc chi trả chi phí hợp lý tùy trường hợp.